Dương Phong không chắc nhưng vẫn tự cho là có, bỏ qua 2999 người kia, hắn chỉ hướng tới một người, dù không biết rằng cô có đang xem hay không, có dừng lại nhìn hắn một lần hay sẽ ngay lập tức lướt qua khi thấy khuôn mặt của hắn.
Dương Phong mở miệng định nói chuyện nhưng do mấy tháng rồi chưa lên tiếng nên mất vài giây hắn mới có thể đẩy âm thanh ra.
- Cẩn Y, em có ở đó không? Có khỏe không? Chắc có lẽ bé con trong bụng em sắp chào đời rồi nhỉ… Anh biết anh không có tư cách để hỏi những câu này nhưng vài phút nữa thôi… anh phải đi rồi, từ đây về sau sẽ không còn thốt được lời nào nữa, không còn cơ hội được nói với em nữa...
Dương Phong dừng lại một chút, nuốt bớt đắng chát xuống cổ họng, khẽ thở dài rồi mới nói tiếp, lần này là hướng đến 2999 người kia.
- Lúc trước tôi có đọc được những bài viết chỉ trích Cẩn Y, cho rằng cô ấy là loại phụ nữ phóng túng, vừa ly hôn với em trai liền qua lại với anh trai. Mấy tháng nay bị giam giữ tôi không biết cô ấy có còn bị nói xấu như thế nữa không nhưng tôi mong là không còn nữa... Vì cô ấy không hề có lỗi, mọi lỗi lầm là do tôi, là tôi lừa gạt cô ấy, là tôi hủy hoại cuộc sống tốt đẹp của cô ấy. Hơn nữa, tôi và cô ấy chưa một ngày nào là vợ chồng đúng nghĩa vậy cho nên, việc cô ấy yêu ai, bên cạnh ai không một người nào có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685646/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.