Sau hai tiếng cấp cứu hồi sức, vị bác sĩ trẻ cùng các y tá trở ra, mồ hôi trên trán nhễ nhại, minh chứng rõ ràng cho sự nhọc nhằn trong ca hồi sức vừa rồi. Cẩn Y tựa lưng vào cánh cửa nhìn họ, muốn hỏi rất nhiều nhưng nửa chữ cũng không thể thốt ra, vì cô sợ... sợ nghe những điều không muốn nghe.
Như hiểu được nỗi lo lắng của cô gái trẻ, vị bác sĩ tháo mũ trùm đầu, giọt mồ hôi cũng rơi xuống theo, anh không để Cẩn Y đợi lâu, nhanh chóng diễn giải rành mạch từng lời.
- Mặc dù eo động mạch chủ bị đứt hoàn toàn và nguy cơ tử vong do tràn máu màng phổi rất cao nhưng bệnh nhân đã rất may mắn khi màng phổi và màng tim ép lại giữ cho máu không tiếp tục chảy ra khoang màng phổi một cách tự do, tránh được tình trạng nhiễm trùng. Trước mắt bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng cần đợi bệnh nhân tỉnh lại để đánh giá tình trạng tổn thương nơi não bộ.
Bấy nhiêu câu từ vị bác sĩ kia lướt qua chỉ động lại trong đầu Cẩn Y năm chữ "đã qua cơn nguy kịch." Cô nhìn thấy rồi, nhìn thấy hai từ "hy vọng" hai mắt Cẩn Y sáng lên, bắt lấy cánh tay của bác sĩ lắc mạnh thở gấp.
- Vậy là anh ấy sẽ sống có đúng không?
- Trước mắt là vậy nhưng quan trọng là khi tỉnh lại các cơ quan trong cơ thể có hoạt động bình thường hay không vẫn còn đợi kiểm tra thêm. Bây giờ người nhà có thể vào thăm rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685612/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.