Ngô Hiểu vừa dứt lời, gian phòng nhỏ lần nữa rơi vào im lặng nhưng nếu nghe thật kỹ có thể cảm nhận được âm thanh "tí tách" trong trái tim của đôi nam nữ đang lặng lẽ nhìn vào mắt nhau. Âm thanh ấy là âm thanh của máu nóng ồ ạt chảy quanh "hòn lửa đỏ" cộng hưởng vào nhau tạo thành loại xúc cảm quý giá của một thứ gọi là "tình yêu."
Cẩn Y ngấm từng lời não nề thê lương của người đàn ông trước mặt. Sau lần đổ vỡ của tình đầu, anh đến bên cạnh cô, cho cô ấm áp, cho cô chỗ dựa, cho cô một nơi có thể gọi là "nhà." Cô biết anh có tình cảm với mình và biết mình cũng như vậy, chỉ là hiện tại cô thấy được tình cảm trong anh còn cao hơn một bậc, nó gọi là "yêu" còn trong cô, thì gọi là gì?
Yêu ư?
Có lẽ vậy…
Nhưng làm gì có tình yêu nào dễ dàng đem đi trao như vậy, cô sống thoáng quá chăng, mơ mộng quá chăng?
Không phải!
Vì đó là Ngô Hiểu nên trái tim cô mới ngược lối và nếu không phải là anh thì có lẽ… đã chẳng còn cái tên Vương Cẩn Y ở trên đời. Vậy nên, yêu anh là điều đúng đắn nhất.
Cẩn Y đưa bàn tay lạnh lẽo của mình ôm lấy khuôn mặt của Ngô Hiểu, giọng nghẹn ngào đáp lại lời dặn dò của anh.
- Em sẽ không bao giờ để anh phải đi tìm nữa, đừng cau mày, đừng sợ, em ở đây mà.
Lúc nói những lời này cả cơ thể của Cẩn Y tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685557/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.