Bìa rừng sát biên giới.
Lâm Mẫn ngồi trên một tảng đá nhỏ nhìn bóng đêm bao trùm mọi thứ, chỉ còn ánh sáng le lói của đầu thuốc đỏ rực. Tiểu Bá đạp mũi giày chà nát tàn thuốc dưới đất rồi bước lại gần chỗ Lâm Mẫn nhỏ giọng.
- Anh Lâm, con gái của em đang bệnh, xong chuyến lần này anh cho em ứng trước một mớ đi.
Lâm Mẫn không nhìn Tiểu Bá, thả một vòng khói lượn lờ trước mặt hơi nâng giọng.
- Cậu ứng nhiều quá rồi, bớt chơi bạc để dành tiền cho con gái đi.
Nói rồi Lâm Mẫn quay qua nhìn những thành viên còn lại.
- Chuẩn bị đi, hàng tới rồi.
Tiểu Bá liếc Lâm Mẫn bằng nửa con mắt, hắn theo Phi Ân bao nhiêu năm nay chẳng lẽ ứng nhiều tiền một chút cũng không được sao? Vương Cẩn Y giao hết tài sản cho ông ta cất giữ rồi, có phải là muốn giành làm của riêng hay không?
Lối mòn ở biên giới rất hẹp nên không thể lái xe vào trong, bên giao hàng phải đóng thùng khuân vác vào tận nơi mà phía Lâm Mẫn cũng phải khuân vác ra ngoài. Cuộc giao dịch diễn ra nhanh chóng, thành viên của Phi Ân hì hục đem hàng trở ra xe. Ban đêm ở đây rất nguy hiểm, lỡ như gặp đội tuần tra, thân thì khó thoát mà hàng thì mất trắng.
Lâm Mẫn cũng phụ đàn em một tay để nhanh chóng rời khỏi nhưng đi đêm thì gặp ma, từ trong những lùm cây nhảy ra vô số tên mặt mày dị hợm cầm súng chĩa tứ hướng, một tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685524/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.