Vòng tay của Ngô Hiểu rất ấm nhưng lại khiến Cẩn Y bất giác rùng mình, cô đủ tỉnh táo để nhận thức được nên tiến hay lùi, người đàn ông này không dành cho cô vậy nên thay vì ôm lấy thì cô phải đẩy anh ra xa. Nhưng suy nghĩ và thực tế hoàn toàn khác nhau, cả nghĩa bóng và nghĩa đen cô đều không thể làm được, tay của anh ta siết chặt không buông, một giây tiếp theo đã nằm trên người của cô không chừa kẽ hở.
Cẩn Y xuôi hai tay, đáy mắt chưa khô nước tĩnh lặng nhìn gương mặt anh tuấn kia đang trầm ngâm đối diện, môi nhỏ khẽ ngân lên một khúc "điếu văn" để kết thúc một mối tình chưa từng bắt đầu.
- Tôi từng là vợ của Dương Phong, dẫu tờ giấy ly hôn đã được đặt bút ký tên thì ai ai cũng biết tôi từng là vợ của hắn. Vậy nên dẫu một ngày nào đó tôi có rung động với anh đi chăng nữa thì chúng ta cũng không thể đến với nhau, anh là người thông minh, anh hiểu tôi đang nói gì mà đúng không? Vậy nên mong anh hãy đối xử với tôi như một người bình thường, đừng nói lời yêu tôi nữa.
Mi mắt Ngô Hiểu rủ xuống sâu hơn, người con gái mỏng manh như cánh én ngại va chạm với cuộc đời, ngại cả yêu thương. Anh gục đầu bên cổ cô không thoả hiệp.
- Anh đã từng nói mặc kệ họ nói gì đi rồi mà, sau khi em ly hôn chúng ta đến với nhau là hoàn toàn hợp pháp, vậy thì còn sợ ai chỉ trích cười chê.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685513/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.