Cẩn Y im lặng, ngoài hơi thở ấm áp của người đàn ông ở sau lưng thì cô chẳng còn biết gì, chẳng biết mình đang tồn tại ở trạng thái nào, chỉ biết là dường như cô còn sống và trái tim còn đập.
Ngô Hiểu tỉ mỉ mặc áo choàng cho cô gái như mất đi nhận thức hoàn toàn, anh đặt cô lên giường đắp chăn cẩn thận rồi nghiêng người nằm ở bên cạnh cô, nhìn hàng mi dài còn run run bởi kích động vừa trải qua không hề nhỏ.
Chẳng biết đồng hồ đã điểm số mấy, chẳng biết sương dày đã giăng lối hay chưa mà hai mắt Cẩn Y vẫn chưa thể khép. Cô đang nằm bên cạnh một người đàn ông vừa quen vừa xa lạ, một người không phải là chồng cũng chẳng phải người yêu nhưng cô không dám đẩy anh ta ra, cũng không muốn đẩy. Kề khuôn mặt nõn nà lạnh ngắt lên tay, tuôn muôn vàn chất vấn ra khỏi cổ họng.
- Tại sao chỉ còn một bước cuối cùng nữa thôi lại thất bại? Tại sao cứ gieo trong đầu một hy vọng lại thất vọng nhiều thêm? Cứ tưởng cánh cửa tự do đã mở rồi nhưng lại rơi vào ngõ cụt, tôi đã hết đường lui rồi có phải không?
Cô đã nghĩ tìm được tên sát thủ hoặc vào phòng làm việc của Dương Phong sẽ ít nhiều tìm được chút manh mối, sẽ giúp cô thoát khỏi chuỗi ngày ác mộng kia nhưng đó đều là do cô tự tưởng. Tên sát thủ chết rồi, còn bị Dương Phong vạch trần, mọi thứ lại quay về vạch xuất phát, không, nó còn tệ hơn nữa. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685492/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.