Trần Thiêm ngồi ở ghế phụ kiểm tra lại tin nhắn trong hộp thư đi của người kia, người kia vừa nhìn đã biết không phải mới chết, dù trời khá tối nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy vết máu có chỗ đã bị đông lại. Quả nhiên là tin nhắn được cài sẵn, Trần Thiêm quay đầu ra sau nói với Cẩn Y.
- Chuyện hôm nay chắc chắn là có người biết rồi.
Cẩn Y ngồi ngay ngắn lại nhưng toàn thân vẫn lạnh toát, hai cánh môi run lên, lập cập hỏi.
- Người đó… Có phải… Là tên sát thủ không?
Trần Thiêm suy tư một hồi rồi lắc đầu không chắc chắn.
- Tôi chưa từng nhìn rõ mặt hắn ta trước đây nên không biết có đúng hay không, tôi liên lạc với hắn là qua một người bạn cũ ở bang Hồng Lâu. Quan trọng là ai đã giết hắn, còn gửi tin nhắn cho chúng ta?
Trần Thiêm vừa ngắt lời Cẩn Y cũng bất chợt rùng mình một cái, sáng nay trước khi rời đi Dương Phong đã nhắc nhở cô đừng ra ngoài, sẽ nhìn thấy những thứ không hay. Liệu chuyện này có phải là do hắn làm không? Nếu như đúng thì hắn ta đã biết cô nghi ngờ hắn rồi.
Cẩn Y thu hai chân ôm chặt lấy, cô lạnh đến rét người, lạnh từ tận trong xương trong tủy. Nếu người chết kia là tên sát thủ đã ra tay giết chết ba mẹ cô, thì con đường báo thù như rơi vào ngõ cụt nhưng cũng có thể là không phải hoặc xấu hơn là Dương Phong giết người để bịt đầu mối rồi bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685489/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.