Cẩn Y đứng thật lâu trong màn mưa cho tới khi Dương Phong đến, anh vẫn đang mặc bộ vest chú rể màu xanh đen sang trọng nhưng trên ngực áo lại chẳng có con thiên nga màu trắng mà cô tặng. Cẩn Y yên lặng theo Dương Phong lên xe, hai mắt đờ đẫn nhìn cơn mưa vẫn chưa dứt, sau ngày hôm nay cô đã trở đã thành một kẻ mồ côi.
Đám tang của ba mẹ Vương Cẩn Y được tổ chức ngay sau đó, mọi sự sắp xếp đã có Dương Phong làm thay cô, khách đến viếng rất đông, ngoài họ hàng còn có đối tác của nhà họ Vương. Cẩn Y khóc cạn nước mắt nhìn những vòng hoa trắng toát, trắng như tiềm thức của cô bây giờ, mông lung vô định, không biết ngày sau sẽ đi về đâu.
Ngày ba mẹ cô được chôn cất cũng là một ngày mưa, cô quỳ bên hai ngôi mộ đến khi khách viếng đã về hết, Dương Phong ngồi bên cạnh cô nhỏ giọng an ủi.
- Cẩn Y, hãy để ba mẹ được ra đi thanh thản, sau này anh sẽ là điểm tựa cho em, đừng đau buồn nữa, ba mẹ sẽ không yên tâm đâu.
Hắn khẽ vuốt tóc cô, nắm lấy bàn tay mảnh khảnh dạo gần đây lại gầy thêm đôi chút, đáy mắt thoáng lên sự đau lòng không gì tả nổi.
Cẩn Y nhắm mắt, cảm nhận thêm đôi chút ấm áp còn sót lại của hai người yêu thương cô nhất trên đời này. Không một câu từ biệt, không một cái ôm dặn dò vậy mà lại lặng lẽ rời đi, còn rời đi một cách đau đớn như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685415/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.