Sau khi phỏng vấn xong, làm vài thủ tục đơn giản, Nại Nam Hy đã chính thức trở thành người của Nam thị.
Cô ngồi xuống salon trong văn phòng anh.
- Không phải anh có cuộc họp sao? Còn không mau đi họp đi.
Anh mỉm cười, cả thân hình cao lớn dựa vào cánh cửa, chăm chú ngắm nhìn cô. Nại Nam Hy lắc đầu.
- Đàn ông các anh đúng là động vật háo sắc.
- Không háo sắc thì phải xem lại vấn đề giới tính rồi.
- Ra là thế. Vậy anh cứ ra đường tìm đại một mĩ nữ rồi háo sắc đi nhé. Em đây không có cảm hứng.
- Anh có cảm hứng là được rồi.
Đúng là mặt dày mà. Nại Nam Hy liếc xéo anh, sau đó ngả đầu ra sau, mệt mỏi day day hai thái dương.
Trong thời gian gần một tháng ở nhà anh, cô toàn ngủ nướng đến tận chín mười giờ mới dậy chuẩn bị bữa trưa. Có lẽ đã thành một thói quen. Hôm nay lại phải dậy sớm như vậy, kì thực có chút không thoải mái.
Hơn nữa sáng sớm đã phải đấu tranh kịch liệt với anh chuyện đi chung đến công ty, còn có thể không mệt.
- Nam Hy, em ở đây chờ anh. Nửa tiếng nữa anh quay lại, anh đưa em đi ăn trưa.
Cô chỉ ờ một tiếng rồi định nhắm mắt đi ngủ.
- Phòng nghỉ ở đằng kia, có giường ngủ đấy. Em vào trong nằm nghỉ đi.
Hai mắt Nại Nam Hy sáng lên. Woa! Phòng nghỉ còn có giường để ngủ sao. Đúng là phong cách của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-noi-yeu-anh-di/3176059/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.