Từ lần đầu tiên gặp mặt cho đến hiện tại, Sở Hi hắn vẫn luôn hành động theo suy nghĩ của bản thân, cho đến khi làm xong xuôi mới chậm chạp giải thích cho Linh Thu, ngoại trừ như có như không xem Linh Thu giống đàn em mà nhờ vả mấy chuyện vụn vặt và chia sẻ manh mối thì gần như hắn không bày tỏ gì nhiều hơn, Linh Thu xem hắn như anh trai mà tin tưởng, hắn rốt cuộc có tin tưởng Linh Thu..?
Bởi vậy mới khiến cho Linh Thu hú hồn hết lần này đến lần khác.
Giả dụ như đêm qua Sở Hi rải muối chặn cửa, cư nhiên xông vào nhà kho lục lọi, lục xong mới giải thích sau. Lần này hắn lại nghĩ ra ý tưởng gì đó tiếc lời cắt chữ mà một bước đi nhanh xuống tầng ba chỗ để cây phượng, Linh Thu chỉ kịp đi theo sau hắn.
Lúc đi xuống tầng, Linh Thu mới sực nhớ ra một chuyện.
"Sở ca, trước đó em để ý anh nói ra một số lời nghe hơi khó hiểu. Có phải anh biết được gì rồi không?"
"Giả dụ?"
"Lúc ở trước phòng kho, anh có nói vốn dĩ thầy thuốc chỉ nên lấy phần đuôi cá."
"Manh mối tôi có đều chia sẻ hết cho cậu, tự suy nghĩ một chút đi."
Sở Hi kiên nhẫn
Căn bản hiện tại còn có duyên đi cùng nhau, về sau nếu như mỗi người một chuyến tàu khác nhau, sẽ không có ai dẫn Linh Thu theo nữa.
Giọng của hắn vẫn một vẻ hờ hững lạnh nhạt, trong đầu lại mong Linh Thu tự mình sớm đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-dung-lui-ba-buoc/2683939/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.