Hắn nhìn đồng hồ của Linh Thu, sau đó nhìn lên tầng 6. Khu tập thể này tổng thể đã xám xịt một mảng, người dân cũng không thường xuyên ra ngoài hít khí trời, chui trong nhà kín mít như con ốc sên, thái độ cùng cách nói chuyện của họ lại càng nhạt nhẽo hơn, từ ngắn ý nhiều, khó hiểu mấy cũng phải phân tích cho ra vấn đề. Sở Hi hít hít nhẹ, ánh mắt lạnh nhạt nhưng tựa hồ như muốn dùng đôi mắt thị lực không được tốt kia chụp lại toàn bộ khung cảnh, mang về xem xét thật kĩ. Hắn chớp mắt một cái, miệng khẽ động.
"Lão già kia ngoại trừ bữa ăn thì đều không thấy bóng dáng đâu."
Linh Thu cũng nhìn lên tầng 6 theo hắn, sau đó cúi xuống xem đồng hồ trên tay.
"Anh, gần đến giờ ăn trưa rồi."
Sở Hi im lặng nhìn tầng 6 thêm một chút, lười biếng vẫy Linh Thu đi theo mình, xung quanh tầng một vẫn có một hai nhóm khác đi lục lọi trong phòng kho, chăm chỉ không màng đến thời gian.
"Đi, chúng ta ăn trưa trước, ăn xong liền lên tầng 6 xem qua."
"Không lên xem luôn?"
Linh Thu thắc mắc đi theo bước chân của hắn, hai người đi đến tầng 2, vào nhà ăn, bên trong mới chỉ có Tiêu Hà ngồi nhai cơm, khuôn mặt nữ sinh trẻ trung rõ ràng đang là độ tuổi hồn nhiên mơ mộng, vậy mà hiện tại xui xẻo bị lôi vào hoàn cảnh này khiến cho nữ sinh tươi cười như hoa lại trưng ra bộ mặt thập phần chán nản, chống cằm ngồi nhai cơm khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-dung-lui-ba-buoc/2683938/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.