Trong lúc đi lên tầng 6, Linh Thu có cảm giác trong không khí dần xuất hiện thứ không sạch sẽ nào đó dày đặc, Sở Hi trên mặt đeo một cái khẩu trang, hắn không quay đầu lại mà nhắc nhở "che cái mặt cậu lại đi". Ngày thứ ba, đã đến lúc thế giới này bắt đầu xảy ra biến đổi rồi.
"Cậu có nhớ cái chân giường cậu đào lên cho cô gái kia ở phòng nào không?"
Lên đến tầng 6, hắn thả bước chậm lại, tiến lên phía trước. Kì thực bản thân Sở Hi đang bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, cơ bắp cũng đau ê ẩm, thế nhưng dù có cảm thấy kiệt sức, hắn vẫn không chịu ăn thêm đồ ăn trong nhà bếp nữa. Bởi vì sáng nay, sau khi gặp Linh Thu hắn mới hiểu ra rốt cuộc thứ thực phẩm kia có vấn đề ở đâu.
Hắn bị ảo giác. Kể cả đám Vương Bình, Tiêu Hà có lẽ cũng bị ảnh hưởng tương tự.
Thường trò chơi đầu tiên sẽ có một số "phúc lợi đặc biệt" cho người chơi, nhưng quả nhiên không có thứ gì là miễn phí, tất nhiên vẫn sẽ đi kèm tác dụng phụ. Thực chất một đám người hắn cùng nói chuyện vào lúc sáng đều không phải người thật, người duy nhất là "vật sống" có thể là Vương Bình. Hoặc không ai hết. Chẳng trách ban đầu hắn có cảm giác trống vắng đến kì lạ, lại không biết đám "người" trước mặt lạ ở chỗ nào.
Sau khi hắn nhẩm đếm lại số người tử vong, ngày hôm qua chết 7 người, ngày thứ nhất chết 2 người, đám người đi tàu tổng cộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-dung-lui-ba-buoc/2683918/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.