Sở Hi chậm chạp đeo khẩu trang lên, cúi người xuống buộc lại dây giày đã lỏng lẻo.
"Linh Thu."
"Dạ?"
"Cậu ở lại hỏi thăm bà cô ở nhà bếp về người dân ở đây.. hỏi về món cá giúp tôi nữa. Tôi đi theo ông già."
"Em nhớ rồi, đại lão nhớ chú ý cẩn thận."
"Ừm."
Linh Thu không thắc mắc nhiều, Sở Hi phân phó gì cậu đều ngoan ngoãn vâng lời. Hắn sải chân thong dong bước theo hướng ông già đi lên tầng. Tuy bước đi của hắn nhanh, nhưng lại nhẹ bẫng không tiếng động.
Vừa hay Linh Thu quay lưng lại liền chạm mặt Vương Bình.
"Cậu ta đi đâu vậy?"
Vương Bình đứng chắp tay sau lưng ra vẻ tiền bối, quả thật anh ta có lớn tuổi hơn Linh Thu, đầu nghiêng sang nhướn mày nhìn theo bóng lưng Sở Hi vừa đi khuất.
Cảm giác thằng cha này thật phiền phức, Linh Thu hờ hững.
"Anh ấy đi wc còn phải hỏi ý kiến anh?"
"À.. không, tôi chỉ hỏi thôi." Cảm giác tên nhóc đứng trước mặt có phần khó đối phó, Vương Bình càng nghi ngờ về Sở Hi, rất có khả năng hai tên này tìm được manh mối nhanh hơn người khác, thật tiếc là anh ta bắt phòng chung với tên tóc dài đó bị hụt.
Linh Thu tính bỏ đi, Vương Bình lại nhích thân như có như không chặn lại bước chân của cậu.
"?"
"Sáng nay hình như tôi thấy hai người lên tầng 6. Có phát hiện gì không?"
"Ngoại trừ không có ai ở tầng 6 thì không phát hiện ra thứ gì."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-dung-lui-ba-buoc/2683906/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.