Tay anh cầm chắc vô lăng rồi bẻ lái, vụ việc bắt đầu đi vào hồi phức tạp:
- Chuyện khá dài dòng, tôi sẽ kể với cậu sau.
Cô ngẫm nghĩ vẫn không đoán ra lý do khiến anh phải điều tra về bọn buôn người kia. Sau một lúc bám theo, xe của đám người khả nghi dừng lại ở một căn nhà hoang trong một khu đất vắng vẻ đang chờ quy hoạch. Cả hai đỗ xe ở phía xa xa rồi đi bộ đến gần để tiếp cận căn nhà. Qua ô cửa sổ, ánh đèn cầy le lói bên trong càng khiến không gian nơi ẩn náu của bọn tội phạm thêm quỷ quái, u ám.
Những giọng nói ồn ồn, cuộc bàn luận về phi vụ mang đầy tội ác được chúng trao đổi sôi nổi. Nhìn sơ qua, cô thấy có khoảng năm tên đang ngồi quây quần ở chiếc bàn gỗ.
- Sắp tới chúng ta phải chuyển địa bàn, tránh để bọn cảnh sát phát hiện.
- Chỗ giam giữ mấy con nhỏ kia an toàn chứ?
- Yên tâm đi, ngoài chúng ta ra thì chẳng ai biết được.
-...
Cô và anh lắng nghe rồi đưa mắt nhìn nhau, Bạch Nhiễm nói nhỏ vào tai Vĩ Luân:
- Vậy ra nạn nhân bị giam giữ ở một nơi khác.
Anh gật đầu, hạ tông giọng nhỏ hết mức có thể:
- Chúng ta mau đi báo cảnh sát, nếu không đến khi chúng đổi địa bàn sẽ bị mất dấu.
Hai người thống nhất ý kiến, nhưng xui thay vừa quay người đi được vài bước thì chân Bạch Nhiễm vô tình giẫm phải một cành cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679694/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.