Thật ra ban đầu anh cũng đã quyết định sẽ không đến buổi họp lớp. Tuy nhiên vài người bạn chơi thân với anh trước đây đã nhắn tin năn nỉ và thuyết phục Vĩ Luân đến góp vui với lớp. Trước sự nhiệt tình và tha thiết của bạn bè nên anh đã đồng ý. Nhưng xem ra đây cũng là lần cuối anh tham gia họp lớp, bầu không khí hơn thua, ý nghĩ soi mói không thích hợp với anh và cả Bạch Nhiễm.
Cô khẽ quay mặt nhìn anh, bất giác hai má cô nóng cả lên khi môi anh đang ở khoảng cách rất gần. Vĩ Luân nhanh chóng ngồi thẳng người, mọi người nhìn thấy cả hai đang nhỏ to thì thầm thì không ngừng thắc mắc. Bạch Nhiễm gật nhẹ đầu tỏ ý muốn rời khỏi nơi ngột ngạt.
Chỉ trong chớp mắt anh đã biến thành một diễn viên chuyên nghiệp, nhẹ nhàng đưa tay lên trước mặt để nhìn vào chiếc đồng hồ Rolex đắc đỏ mà bao người ao ước. Phong thái ôn nhu, lời nói từ tốn:
- Tôi chợt nhớ ra mình còn có chút việc nên xin phép về trước.
Bỏ ngoài tai những lời níu giữ hay hỏi han về công việc gấp của anh, Vĩ Luân nhìn Bạch Nhiễm rồi cất lời:
- Chúng ta đi thôi, vệ sĩ riêng thì phải luôn sát cánh cùng tôi.
Cô thầm mừng rỡ trong bụng vì đã được giải cứu nên vội vã nắm tay Tiêu Châu rời đi, chẳng thèm ngoảnh mặt lại nhìn đám người kia. Đi được một đoạn, Tiêu Châu tức giận nói:
- Bao năm gặp lại mà vẫn sân si như thế. Đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679669/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.