Nói một tràng để hả hê trong lòng và cũng muốn giải quyết dứt khoát vấn đề, cắt đứt việc anh nhắc đến người chị sinh đôi mà cô bịa ra. Bạch Nhiễm cầm lấy tấm ảnh rồi đi thẳng vào phòng, bỏ lại phía sau là sự ngơ ngác của Vĩ Luân cùng tiếng gọi không ngừng của anh:
- Bạch Nhiễm, cậu hiểu lầm rồi...Bạch Nhiễm à...
Vừa về đến phòng, cô lập tức nhìn vào kệ sách, thấy vị trí của những quyển sách bị đảo lộn, cô liền biết bàn tay của anh đã động vào.
- Vĩ Luân muốn mình làm mai chị gái song sinh cho cậu ấy, nhưng người trong ảnh là mình mà...
Nghĩ đến điều mấu chốt, cô thốt lên trong ngỡ ngàng:
- Vậy có nghĩa là Vĩ Luân thích mình? À không đúng...là thích mình trong dáng vẻ con gái.
Ngồi xuống giường, cô đưa tay vỗ vỗ vào hai má đang nóng bừng khi nghĩ anh có cảm giác với mình:
- Thật sự có chuyện này sao, chắc Vĩ Luân chỉ nhất thời thấy thích hoặc đang trêu mình thôi. Bạch Nhiễm à, phải tỉnh táo lên!
Thấy "chàng vệ sĩ" phản ứng mạnh mẽ, anh có chút bối rối, Vĩ Luân bước đến gần phòng cô rồi cất lời:
- Cậu mau ra ăn sáng đi, cháo nguội sẽ không ngon đâu.
Tuy có chút bất đồng nhưng anh rõ ràng vẫn rất quan tâm đến người ta, chỉ là bản thân chưa chịu thừa nhận. Vĩ Luân nào biết phía sau cánh cửa, Bạch Nhiễm đang nở nụ cười hạnh phúc trước hành động quan tâm nhỏ nhặt của anh.
Tựa lưng vào ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679640/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.