Trong đầu cô đang nghĩ đến một người, trong lúc đó, Tiêu Châu lại dụi mắt mấy lần để nhìn thật rõ về phía xa xa trên sông rồi thốt lên: 
- Bạch Nhiễm cậu nhìn xem, người ở đằng kia trông rất giống Mạch Vĩ Luân... 
Nghe vậy cô liền tiến đến vài bước, đứng ngay sát mép bờ để nhìn thật rõ theo hướng chỉ của Tiêu Châu. Bạch Nhiễm ngỡ ngàng cất lời: 
- Hình như...đúng là cậu ấy rồi, còn có cả Tử Duệ nữa. 
Tiêu Châu vội quay sang nhìn cô: 
- Tử Duệ là ai? 
Cô liền đáp: 
- Em trai của Vĩ Luân đấy. Hôm nay hai anh em họ đi chèo SUP. Ban đầu có rủ mình, nhưng mình bảo có hẹn với cậu rồi. 
Dường như anh đang chèo SUP ở giữa sông cũng đã nhìn thấy cô. Phen này Bạch Nhiễm khó mà chạy thoát. 
Thấy Mạch tổng đang nhìn về phía mình, chẳng lẽ bây giờ cô lại cong đuôi bỏ đi thì có phần phản ứng thái quá. Chỉ đành ở đây chịu trận, dù sao cũng có Tiêu Châu, phải đối mặt thôi. 
- Bạch Nhiễm à, Vĩ Luân đang chèo vào bờ thì phải. 
Cô giữ bình tĩnh, nhìn cô ấy rồi mỉm cười nhẹ: 
- Mình thấy rồi, không biết cậu ấy có nhận ra mình chưa. Thật không ngờ lại gặp nhau ở đây. 
Trong khi Tử Duệ vẫn đang tung tăng chèo SUP trên sông thì anh đột nhiên chuyển hướng đi vào bờ. Cậu nhóc tuy khó hiểu nhưng vẫn đuổi theo anh rồi cất tiếng hỏi: 
- Anh chèo đi đâu vậy? Chưa gì đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679625/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.