Tử Duệ khựng bước rồi đưa mắt nhìn đồng hồ treo tường: “Vẫn còn sớm mà”.
Vì chưa đến giờ đi làm nên cậu ấy chắc chắn anh và Bạch Nhiễm vẫn còn ở nhà. Tuy nhiên từ nãy đến giờ, Tử Duệ đã tìm kiếm cả hai nhưng không thấy, vậy chỉ còn một nơi duy nhất, chính là phòng của cô.
Không chần chừ nghĩ suy thêm nữa, Tử Duệ chạm vào tay nắm cửa rồi vặn nhẹ một cái. Nhưng cậu ấy chưa kịp đẩy vào thì cánh cửa đã được mở ra từ bên trong. Phút chốc chẳng kịp phản xạ, lực kéo cửa từ phía trong đã khiến cậu nhóc tiến lên vài bước, Tử Duệ giật mình vội buông tay ra khỏi nắm cửa.
Cậu ấy ngước mắt nhìn rồi thốt lên:
- Anh hai, sao anh lại…ở trong phòng của anh Bạch Nhiễm?
Vĩ Luân đã kịp xuất hiện trước khi em trai mở cửa, nếu không chẳng biết cậu ấy sẽ ngỡ ngàng đến mức nào, không khéo Tử Duệ sẽ ngất xỉu vì sốc.
Anh có chút bất ngờ và bối rối, Vĩ Luân định ra ngoài mở khóa “thả” Tử Duệ, nhưng không ngờ vừa rời khỏi phòng đã chạm mặt em trai. Tuy nhiên với sự nhạy bén, anh cũng đã đoán được Tử Duệ có chìa khóa dự phòng nên không hỏi cậu ấy lý do vì sao ra thoát ra được. Hơn nữa Vĩ Luân cũng không muốn khơi ngợi chuyện anh “nhốt” em trai, tốt nhất là không nên nhắc tới.
- À, điều hòa phòng anh bị hỏng nên anh sang ngủ nhờ phòng Bạch Nhiễm.
Nói về chuyện giả vờ điềm tĩnh thì chẳng ai diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679614/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.