Bước chân đến bãi đất trống yên ắng tại một khu dân cư vừa được xây dựng không lâu nên vô cùng thưa thớt. Nghe tiếng mở cửa xe từ phía sau, Bạch Nhiễm thừa biết là ai đang đến.
- Mày cũng to gan thật, đồ con hoang bị đuổi khỏi Bạch gia nay lại dám đe dọa tao à?
Cô quay người lại nhìn thẳng vào mắt bà ta. Trông sự điềm tĩnh tỏa ra từ cô khiến bà cô không khỏi kiên dè. Bây giờ Bạch Nhiễm đã trút bỏ nét ngây ngô, hồn nhiên của ngày xưa, cô trở nên mạnh mẽ, trưởng thành và cứng cỏi hơn rất nhiều.
Câu nói đầu tiên sau bao năm gặp lại vẫn là những lời mắng chửi, nhưng hiện tại cô nào phải Bạch Nhiễm của ngày xưa mà để mặt bà ta ức hiếp.
Phía trong xe, bà Ôn Nhược Hà không quên dẫn theo vài tên vệ sĩ đi cùng, cốt ý muốn lấy thế lực để gây sức ép cho Bạch Nhiễm. Nhưng xem ra cô chẳng run sợ dù một chút.
- Nếu tôi là con hoang vậy Bạch Dật con trai của bà nên được gọi là gì?
Câu hỏi xoáy thẳng vào nội tâm xấu xa của bà ta, như con sâu đi guốc trong bụng của người đàn bà thâm độc mang theo những bí mật động trời.
- Mày...mày nói vậy là có ý gì hả?
Nhìn bà ta điên tiết đặt câu hỏi với phản ứng mạnh mẽ để che giấu đi sự lo sợ khiến Bạch Nhiễm vô cùng hả dạ. Cô vẫn giữ nguyên thái độ lạnh như băng:
- Tôi nghĩ bà phải là người hiểu rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679560/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.