Trong phòng thẩm vấn, vẻ mặt Diêu Viễn Qua đã ổn định, khôi phục phong độ điềm tĩnh thường ngày. 
“Có lẽ là khoảng hơn 11 giờ đêm, tôi ở trong phòng Tiểu Triệu, bànchuyện với cô ấy. Chị Đồng cứ thế xông vào, Triệu Hà hỏi chị ta cóchuyện gì, chị ta giống như phát điên, đánh Triệu Hà.” 
Phương Thanh hỏi: “Lúc ấy ông có phản ứng gì?” 
“Tôi ư?” Diêu Viễn Qua đáp, “Tôi muốn ngăn cản, nhưng chị Đồng không nghe. Sức lực của chị ta mạnh kinh người, lập tức đẩy ngãTriệu Hà xuống đất. Tôi cũng hơi sợ chị ta, muốn mở miệng gọi người đếnhỗ trợ. Ai ngờ chị ta cầm lấy con dao trên bàn, đâm Tiểu Triệu… 
Giết xong Tiểu Triệu, chị ta còn muốn lao tới giết tôi. Lúc ấy tôi rấttức giận, lao vào xô xát với chị ta. Vết thương này chính là bị chị tadùng dao chém đấy.” Ông ta xắn áo lên, lộ ra vết thương đầy máu. 
Phương Thanh gật đầu. 
“Có lẽ là sau khi nghe thấy vị cảnh sát kia đuổi tới, chị ta bỏ chạy. Tất cả mọi chuyện chính là như vậy.” 
Phương Thanh suy nghĩ lại hỏi: “Khi chị ta đâm Triệu Hà, ông đứng ở đâu?” 
Diêu Viễn Qua suy nghĩ một chút đáp: “Tôi không nhớ rõ, ngay bên cạnh thì phải, cách đó mấy bước.” 
“Sau khi vào phòng, chị ta có từng nói gì không?” 
Diêu Viễn Qua hơi nhíu mày: “… Chị ta nói: Các người sẽ không được chết tử tế. Chị ta nói muốn giết sạch những kẻ có tiền.” 
Cách lớp kính thủy tinh tối màu, Bạc Cận Ngôn, Giản Dao, và mấy cảnh sát khác quan sát kĩ lưỡng cả quá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-2-bong-toi/76177/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.