Trong căn phòng cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh. 
Có tiếng bước chân người đã đi xa. 
Phó Tử Ngộ chậm chạp nhích về phía trước, liều mạng với lấy tay cô. 
Cô nằm im không nhúc nhích. 
Nỗi đau đớn khôn cùng như thủy triều bao trùm lấy anh. 
Là anh sai rồi, bọn họ sai rồi. Nghĩ rằng có thể tương kế tựu kế, có thể cao chạy xa bay, không mang lại bất cứ phiền toái nào cho người xung quanh. 
Nhưng lại đổi lấy, thi thể hai nơi, âm dương cách biệt. 
Cuối cùng anh đã chạm được vào tay cô, cầm chặt lấy. 
Cô gái của anh, không gì có thể chia lìa hai ta được nữa rồi. 
Anh ngửa mặt lên, hơi thở gấp, nhắm hai mắt lại. 
Cận Ngôn, kẻ thù cũ tới rồi. 
Nhất định phải bảo trọng. 
Bạc Cận Ngôn đi vào kho hàng, trong tầm mắt kho hàng vô cùng trống trải. 
Có lẽ đây là một kho hàng bỏ hoang, trần nhà trơ trọi, chỉ có mấy cái đèn chân không, còn có rất nhiều linh kiện máy móc lớn, treo lơ lửng giữa không trung. Nhìn từ xa giống như có rất nhiều người sắt khổng lồ vóc dáng mập mạp đang im lặng dò xét. 
Bạc Cận Ngôn nắm chặt súng, nằm sấp xuống đất, từ từ đến gần. Ngọn đèn từ các hướng chiếu đến, tạo thành màu trắng chói mắt. Áo khoác trên người anh đã được cởi cúc, lộ ra áo sơ mi màu trắng bên trong. Đôi mắt anh trong veo lợi hại, híp mắt, không biến sắc. 
Anh chú ý tới tầng hai, là một hành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-2-bong-toi/3276524/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.