Văn Hiểu Hoa nhớ lại hai năm về trước.Lần đầu tiên cậu ta đến nhóm Nguyệt Ảnhđăng kí nhìn thấy một chàng trai bộ dạng vô cùng thanh tú, ngồi sau bàn, dùng giấy màu cắt đồ trang trí cho sân khấu.Lúc ấy Văn Hiểu Hoa hơi căng thẳng, nói: “À, xin chào, tôi là Văn Hiểu Hoa, là người đăng kí mấy ngày hôm trước.” 
Kha Thiển ngẩng đầu, lập tức bỏ đồ trong tay xuống, nói: “Chào cậu, Hiểu Hoa, hoan nghênh cậu. Cậu có thể gia nhập nhóm của chúng tớ thực sự làtốt quá.” 
Vô cùng khách sáo, nụ cười vô cùng dịu dàng. Văn Hiểu Hoa chưa từng gặp ai khách sáo như cậu ta.Sau đó mới biết cậu ta đối xử với tất cả mọi người đều như thế.Dù là nguyên lão của nhóm, nhưng hoàntoàn khác với Dung Hiểu Phong, không kiêu ngạo như Tưởng Học Nhiễm. Cậuta ân cần săn sóc quan tâm mọi người, có việc gì cậu ta nhất định làngười đầu tiên chịu khó đi làm.Cậu ta luôn cố gắng lấy lòng mọi người, hi vọng tất cả mọi người đều thích mình.Có lẽ bản tính của cậu ta vốn là nhưthế, nhưng không biết tại sao, thời gian càng lâu, ngay cả Văn Hiểu Hoatính cách vốn hiền lành, cũng cảm thấy hơi phiền, cũng chẳng còn đối xửkhiêm nhường với Kha Thiển nữa. Trong tay có việc gì cũng làm khôngxong, bắt đầu sai cậu ta đi làm. Cho dù nhận được lợi ích từ cậu ta,cũng chẳng thèm cám ơn tiếng nào. Thỉnh thoảng cũng lười xin lỗi.Thái độ của mọi người như vậy, khôngphải là Kha Thiển không để ý. Rất nhiều lúc, Văn Hiểu Hoa cũng có thểnhận ra sự cô đơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-2-bong-toi/3276507/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.