Tạ Mẫn tìm được bộ xương trắng này cũng vừa là ngẫu nhiên vừa là may mắn. 
Chị ta đã chạy trốn ở trong núi hai ngày, nếu không phải dựa vào tínhcách nhạy bén và nghị lực cứng cỏi, thì đã không kiên trì được lâu nhưvậy, đã sớm bị cảnh sát bắt. Nhưng chị ta cũng biết, mạng lưới bắt người của cảnh sát sẽ càng ngày càng dày, nếu trước đó không tìm được ĐôngSinh mà cảnh sát cũng không có bằng chứng định tội Diêu Viễn Qua, có lẽ sau này sẽ không còn cơ hội. 
Dù liều mạng chị ta cũng phải tìm được con gái mình. 
Chạng vạng hôm nay, bất tri bất giác tới gần núi Tam Hành, là do tronglúc u mê có thứ gì đó chỉ dẫn hay là trùng hợp thì chị ta không biết.Nhưng khi nhìn thấy ba chữ “Tam Hành Quan” to tướng, đột nhiên như đượchoàn toàn giác ngộ, sau đó lao ra phía sau núi tìm kiếm. 
Sau đó, nhìn thấy ở sườn núi có một khoảnh đất lá rụng lưa thưa. 
Mấy năm nay vì tìm Đông sinh, chị ta đã thử nghiệm tất cả, cũng xemkhông ít phóng sự phim trinh thám. Khi vứt thi thể ở nơi vắng vẻ, rấtnhiều người sẽ chôn dưới đất, như vậy sẽ khiến cho vùng đất này mới hơnso với xung quanh, chứng tỏ có dấu vết người từng chôn giấu. 
Chị ta quỳ rạp trên mặt đất, dùng ngón tay chai sạn đầy vết thương chạm vào mảnh đất kia. 
Sau đó bắt đầu đào, dùng cành cây bên cạnh, dùng hai tay. 
Cho đến khi bộ xương trắng lộ ra. 
Tạ Mẫn cúi đầu thở gấp, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-2-bong-toi/3276490/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.