Dường như Đoàn Sơn Nhu được bật mở cái chốt nào đó.
Cái chốt mà cậu vẫn dùng hết sức để giữ lại, che giấu điều gì.
Từ sô-pha đến sàn nhà rồi lại lên phòng ngủ, cậu dùng khoảng thời gian động dục thật dài này nói cho omega của mình biết một điều rằng phải thẳng thắn, thành khẩn, phải nói cho alpha của mình, bạn đời của mình, chồng của mình, rằng mình cần đối phương.
Đoàn Sơn Nhu cúi xuống, li3m hôn nơi lối vào nhỏ hẹp, ướt đẫm kia.
Đây đã gần là kết thúc rồi bởi nơi ấy [email protected] trụi, đỏ bừng như quả mọng chín cây, chảy ra thứ nước ngọt ngào thơm ngát vì bị sử dụng quá nhiều.
Tay Long Cảnh vươn qua bụng bầu, nhẹ nhàng nắm lấy tóc Đoàn Sơn Nhu.
Hắn rên khe khẽ như bày tỏ sự sung sư0"ng không nói thành lời. Long Cảnh chẳng còn sức mà nói nữa, cũng không thể không thừa nhận rằng thể lực của bản thân mà so sánh với alpha nhà mình, Đoàn Sơn Nhu, thì vẫn còn một chút chênh lệch.
Bờ môi Đoàn Sơn Nhu dán lên túi bìu Long Cảnh, phát ra những tiếng mút hôn nho nhỏ. Giọng cậu trầm thấp: “Sướng không?”
Eo Long Cảnh như nhũn ra, nếu là lúc trước thì hắn chẳng bao giờ mở miệng đáp lại Đoàn Sơn Nhu.
Nhưng lúc này eo Long Cảnh từ từ hạ xuống để nơi riêng tư của mình gần sát mũi của người yêu hơn. Tuy rằng giọng hắn nhỏ như muỗi kêu nhưng vẫn tính là đã mở miệng.
“Vâng… Có… có…”
Cực kỳ tiến bộ rồi.
Đoàn Sơn Nhu giãn lông mày: “Long Cảnh, nhắc lại được không anh?”
Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-ky-hieu/502303/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.