Hơi thở của Long Cảnh phả lên quy đầu của Đoàn Sơn Nhu, ấm áp, ướt át.
Lưỡi hắn khẽ chạm vào rồi từ từ liếm từng chút một, liếm sạch dịch nhầy của Đoàn Sơn Nhu.
Lượng dịch quá nhiều khiến Long Cảnh đang mơ màng cũng phải bật cười.
Chảy ra vì hắn mà.
Nóng bỏng nhưng không có vị lạ. Điều này khiến môi Long Cảnh thoáng mút lấy tựa hồ như hôn nó.
Hắn lầu bầu, phàn nàn với Đoàn Sơn Nhu: “Nhiều thế.” Nhưng nói một đường làm một nẻo, bờ môi vẫn chẳng rời đi.
Dường như hắn không hiểu được trạng thái si mê của mình.
Hắn kéo bao quy đầu của Đoàn Sơn Nhu xuống, dịch thể trào ra, tràn trề đến mức chảy lên môi Long Cảnh. Hắn nghiêng đầu mút vào, giọng nói cũng trở nên dinh dính không rõ: “Nóng…”
Đoàn Sơn Nhu không ngờ rằng Long Cảnh sẽ làm đến bước này cho mình.
Cậu tưởng Long Cảnh sẽ cười mình.
Cậu nghĩ rằng Long Cảnh dù động dục cũng sẽ kiêu ngạo nhìn xuống: “Đoàn Sơn Nhu, cậu ư? Cậu nằm mơ đi!”
Nhưng cậu không mơ.
Long Cảnh đang ở dưới chân cậu, tư thế như một giống cái, quan sát kỹ hơn còn thấy cả sự dịu ngoan, chăm chú khi liếm mút.
Đoàn Sơn Nhu cúi xuống, nâng cằm Long Cảnh lên.
Đoàn Sơn Nhu rất thích dùng nụ hôn để bày tỏ tình cảm. Hơn nữa cậu nhận ra Long Cảnh quá ngốc đi thôi.
To lớn như thế mà cũng chẳng biết tránh né, hôn thế nào cũng chỉ biết ngoan ngoãn nghe theo, hôn đến mức khó thở rồi sẽ rên khẽ rồi xin tha.
Hắn đương nhiên sẽ không xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-ky-hieu/502291/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.