Đó là một buổi chiều đầu hạ yên bình, phòng bếp phường bánh ngọt Thiên Hương, mùi thơm ngào ngạt tỏa ra, đây chính là lúc bánh phù dung – món điểm tâm số một của nơi này ra lò.
Lý lão bản ngồi sau quầy, hít hà hương thơm cho dù có ngửi ngàn lần cũng không chán của món bánh phù dung ấy, say sưa ~~~
“Đứng lại!” Một tiếng hét giòn tan vang lên, đánh thức bầu không khí yên tĩnh lúc này.
Lý lão bản nhảy dựng dậy, trông thấy một thiếu niên anh tuấn thân mặc lam y, một bước nhảy vọt vào trong tiệm, tay trái giương lên bắn một loạt ám tiễn lên xà nhà.
Lý lão bản vội vội vàng vàng ngẩng đầu, chỉ thấy một bóng trắng chạy vụt đi như bay, mà đống ám tiễn kia đang cắm ngay vào xà nhà của tiệm mình, ăn vào gỗ sâu ba phân, đủ thấy lực đạo.
“Triển tiểu thiếu gia, chuyện này… lại cùng Bạch thiếu gia chơi đùa luận võ sao?” Lý lão bản trấn tĩnh lại, đi lên phía trước cười bắt chuyện, cảnh tượng vừa rồi ở trấn của bọn hắn mà nói quả thực là chuyện thường như cơm bữa, cũng không còn ngạc nhiên nữa!
“Lý lão bản, ông cũng quá thiếu cảnh giác đó!” Triển Chiêu mỉm cười một cái, lắc đầu than thở, đoạn mũi chân vận lực, nhảy lên xà nhà, chỉ nháy mắt đã đáp xuống, cầm một cái vò nhỏ trong tay.
“Đây là…” Lý lão bản nhìn vò rượu kia, cứ thấy quen quen mắt. “A! Rượu phù dung ta ủ!” Thốt lên một tiếng, đây chính là rượu sở trường mình ủ đây mà! Tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-binh-sinh-chi-na-thi-ngay-ay/2292160/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.