"Du Du, em xác định có thể làm như vậy?" Lăng Cảnh khẽ nhíu mày, không quá yên tâm.
Tống Du gật gật đầu:
"Có thể làm, ngày mai em cùng Diệp Diệp đi chung."
"Vậy được, nếu gặp phải bất cứ vấn đề gì, nhớ rõ..."
"Gọi điện thoại cho anh!" Tống Du giành trước đáp lời.
Lăng Cảnh bật cười, ôm người vào trong ngực, cúi đầu hôn xuống:
"Ngoan, nhớ kỹ là được."
Ngày kế, Diệp Lan ngủ đến 7 giờ hơn, sau khi thức dậy, thử đi ra ngoài xem hai người kia thức dậy chưa, vừa ra khỏi phòng, vừa vặn nhìn thấy Tống Du.
"Anh Du!"
Mắt Diệp Lan sáng lên, chạy tới vài bước:
"Anh dậy rồi."
Cậu còn tưởng rằng phải chờ một chút, anh Du mới có thể rời giường.
Tống Du nắm tay nhỏ của Diệp Lan, kéo cậu đi hướng phòng ăn, đi ăn bữa sáng:
"Diệp Diệp, cơm nước xong chúng ta liền đi kiếm tiền."
Diệp Lan nghe được lời này, trên hai má trắng nõn lập tức lộ ra hai cái lúm đồng tiền:
"Được!"
Bữa sáng là Lăng Cảnh làm.
Trước kia, Tống Du cũng từng thử đến phòng bếp nấu cơm, làm điểm tâm cho Lăng Cảnh, nhưng nhìn Lăng Cảnh ăn đến sắc mặt trắng bệch vài ngày, không thể không thu tay, tiếp tục làm nữa, lão công của hắn cũng không còn.
"Ăn ngon!"
Đối với tay nghề của Lăng Cảnh, Diệp Lan mười phần cổ động.
Lăng Cảnh rót ly sữa bò cho cậu, ngữ khí nhàn nhạt nhưng lộ ra quan tâm:
"Về sau nhớ uống nhiều sữa bò, em còn nhỏ, yêu cầu bồi bổ thân thể."
Diệp Lan hơi do dự, hàm hồ không hé răng, sữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhai-con-tieu-long-lai-an-va-ta/547316/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.