Edit: Vũ Kiều Phụng
Beta: Phượng Chiếu Ngọc
Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay
Mấy ngày sau.
Đồ vật Tống Du gửi đã được người trong thị trấn chuyển đến cho Diệp Lan.
Đồ quá nhiều, Diệp Lan phải mượn một túi đóng gói phân hóa học đã qua sử dụng để bỏ đồ vào, buộc trên ghế sau xe đạp hì hà hì hục đạp về nhà.
Bốn trảo của tiểu long dính trên đất nhìn chăm chú vào ổ gà mà chóp chép miệng, thèm, nó đã lâu không được ăn thịt gà rồi.
"Chiêu Tài." Diệp Lan đẩy xe đạp vào trong vườn, gỡ túi đồ vật xuống:
"Lại đây giúp tôi đem túi vào nhà nào."
Túi đồ??
Tinh thần nhanh chóng ngoi lên từ nồi canh gà trong suy nghĩ, tiểu long bay đến dùng trảo trảo câu một bên túi lên cùng Diệp Lan mang về phòng.
Đổ hết các hộp to nhỏ trong túi ra mặt đất, Diệp Lan ngó nghiêng tìm dao nhỏ để khui hộp mà mãi không thấy.
"A." Nhìn nhìn tiểu long hâm mộ mà xem đồ vật ở bên cạnh, nhờ vả:
"Chiêu Tài, đưa trảo cho tôi mượn đi."
Long trảo nhanh chóng vươn tới thay thế dao nhỏ khui hộp.
( ? = ? + ? + ?....)
Đôi mắt Diệp Lan dần cong lên theo từng chiếc hộp được mở ra, tới cuối cùng thành trăng mùng hai:
"Quần áo thật nhiều!!!"
Hơn mười bộ quần áo, Diệp Lan say mê mà dán mặt lên.
Trên quần áo không ghi giá, chỉ có nhãn sau cổ ghi toàn tiếng Anh, chắc là nhãn hiệu của quần áo, tiếc là Diệp Lan không biết những nhãn hiệu này.
Đôi mắt Diệp Lan sáng lấp lánh dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhai-con-tieu-long-lai-an-va-ta/547303/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.