Edit: Vũ Kiều Phụng
Beta: Phượng Chiếu Ngọc
Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay
Nhớ đến lão cha là tiểu yêu quái ôn nhu với cha Đại Long, tiểu long chỉ muốn thở dài. Nó không thèm về nhà đâu. Cha Đại Long chỉ thương bạn lữ không thương nó, nó muốn ở riêng, tự do phát triển.
Một lát sau.
Tiểu long ngừng chính xác ở trên kệ bếp sau một hồi lắc lư lảo đảo mà bay.
"Nhóc con, đây là thức ăn của nhóc."
Diệp Lan ngồi chồm hổm lặt rau trong phòng bếp, thấy nó tới thì lấy cháo trắng đang giữ ấm trong nồi cùng với dưa muối chính cậu muối đem ra rồi nói.
Tuy chỉ là cháo trắng đơn giản nhưng được hầm trên bếp thật lâu thì cũng thơm nhẹ và mềm nhuyễn, ăn cùng với dưa muối là vừa miệng, tiểu long làm một phát hết hai chén to.
Diệp Lan nhìn cái chén không, nhìn nhìn tiểu-bỏ-túi-long, khuôn mặt nhỏ nhăn lại.
Tiểu long không kén ăn thì được nhưng là nó ăn quá nhiều. Hai chén cháo to vào bụng làm bụng của nó căng phồng.
"Nhóc ăn no chưa?""
Diệp Lan ngữ điệu nhẹ nhàng hỏi khi vươn tay nắm lấy nhãi con rồi dùng khăn lông lau sạch gạo dính trên long thân.
Tiểu long không biết no là gì nhưng trong nồi đã hết cơm, nghĩ đến cái nghèo của Diệp Diệp cũng không phản bác:
"Ta ăn rất ít nên no rồi."
Cho nên, nó rất dễ nuôi!!!
Diệp Lan tự động bỏ qua 'ý dưới mặt chữ', thanh âm ôn hòa lắc lư thân long rồi nói:
"Nếu ăn no rồi thì nhóc đi đi."
Tiểu long: "???" Cái gì???
Mới tối qua cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhai-con-tieu-long-lai-an-va-ta/547296/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.