Khi kết thúc thu hình, đã là hai giờ sáng.
"Ổ đạo," Doãn Đạt vội vàng đuổi theo, nói với Ổ Ba nó: "Màn biểu diễn vừa rồi, tôi--"
"Cậu lại suy nghĩ nhiều một chút." Ổ Ba trả lời hắn ta một câu, quay đầu lôi kéo Khúc Kinh Sơn: "Đi, chúng ta lại tâm sự."
Doãn Đạt nhìn thân ảnh bọn họ rời đi, nhịn không được nắm chặt nắm tay.
Hắn ta cùng với Ổ Ba từng hợp tác qua, vậy mà ông ta quay đầu liền đối xử hờ hững với hắn ta, thật đáng giận.
Đều do tên Khúc Kinh Sơn này!
Khúc Kinh Sơn buồn ngủ đến hai mắt phiếm hồng, hắn mạnh mẽ đánh lên tinh thần, dưới sự dẫn dắt của Kỳ Đồ, đi theo đạo diễn ra khỏi khách sạn.
Có thể ở trong tổng nghệ tỷ thí được đạo diễn nổi danh mời, đây đúng là chuyện tốt không thể nghi ngờ, đặc biệt diễn viên trẻ như hắn.
Nhưng trong tay Ổ Ba cũng không có kịch bản nào thích hợp với hắn.
Bất quá, chuyện này cũng không phải chuyện lớn.
Tới khách sạn, Ổ Ba gọi một bình rượu, tự rót một ly rồi quay sang hỏi hắn muốn uống hay không.
Khúc Kinh Sơn từ chối uyển chuyển.
Ổ Ba nói câu "Không sao", sau đó một bên uống rượu một bên mặt mày hớn hở cấp người trẻ tuổi giảng não động. Ông ta ở trong khoảng thời gian ngắn đã căn cứ Khúc Kinh Sơn cá tính cùng ngoại hình suy nghĩ được vài cái kịch bản thích hợp với hắn, một cái so một cái kích thích.
"Cậu ghi nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhai-con-khong-chuan-xuat-quy/2648203/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.