Đêm khuya tại khu vip của bệnh viện tư nhân Đông Hoa ở thành phố S.
“Vâng, cảm ơn Từ ca, đoàn phim và bên đạo diễn phải phiền anh ứng phó rồi.”
Trác Vãn Chu nhẹ giọng nói chuyện bên ngoài phòng bệnh, bờ vai mảnh khảnh khiến cô trông có vẻ yếu ớt.
Trong điện thoại, giọng của người đại diện cũng cực kỳ mệt mỏi.
“Đuối nước cũng không phải là chuyện nhỏ, chỉ cần Miên Miên không sao là được. Hôm nay anh đã xử lý ảnh chụp ở bệnh viện rồi. Chỉ là bên phim trường kia...”
“Từ ca” Âm thanh qua điện thoại có chút do dự nhưng giây tiếp theo đã bị Trác Vãn Chu đánh gãy.
Cô liếc nhìn đứa trẻ vẫn hôn mê, ánh mắt trở nên ảm đạm rồi nói “... Xin lỗi.”
Tút.
Một lát sau, cửa phòng bệnh nhẹ nhàng đẩy ra. Bên trong có ánh đèn bàn nho nhỏ, ánh sáng nhẹ nhàng và mờ nhạt xua tan bóng tối băng giá.
Đứa nhỏ nằm trên tấm đệm trắng, chiếc giường bệnh bình thường lại trở nên khổng lồ với cơ thể nhỏ nhoi ấy. Nó tựa như thành lũy được tạo bởi băng tuyết.
Trác Vãn Chu đỏ mắt bước đến mép giường, cô nhìn gương mặt non nớt của con gái mình không chớp mắt.
Mặt nạ dưỡng khí trong suốt gần như che hết nửa mặt bé, theo hô hấp phập phồng mà ngưng đọng thành hơi nước. Hốc mắt của cô đỏ hoe.
Lúc này, đột nhiên điện thoại của cô rung lên. Trác Vãn Chu nhìn thoáng qua tên người gọi hiển thị: [Chồng cũ].
“…”
Trầm mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhai-con-ac-long-quyet-dinh-di-cuop-cong-chua/3491445/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.