Vừa nãy Tần Tuyết Tùng chỉ là lời nói gió bay qua cửa miệng, không ngờ Tô Mạt lại coi là thật.
Nhưng để không làm cô tức giận, anh cũng gật đầu đáp lại: “Một lúc nữa anh sẽ đích thân đến công ty gọi điện thoại cho cậu ấy, cho dù cậu ấy không đến, anh cũng sẽ trói cậu ấy lại mang đến đây. Em nghĩ như vậy đã được chưa?”
“Nếu anh ấy không muốn tới, anh cũng không thể làm gì anh ấy đâu, trừ khi…” Tô Mạt đang nói giữa chừng, dường như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó.
“Trừ khi cái gì?” Vẻ mặt Tần Tuyết Tùng khó hiểu.
“Anh thật sự muốn giúp em sao?”
Tô Mạt nhìn chằm chằm vào Tần Tuyết Tùng hỏi.
Tần Tuyết Tùng không chút do dự nói: “Đương nhiên, chỉ cần em đừng nổi giận nữa.”
Tô Mạt nghe Tần Tuyết Tùng nói xong thì lập tức nói cho anh nghe kế hoạch cô vừa mới nghĩ ra, cô thì thâm bên tai nói nhỏ: “Chuyện là như vậy, anh có muốn giúp em không…”
Nhìn thấy ánh mắt có chút oan ức của Tô Mạt, Tần Tuyết Tùng cuối cùng cũng gật đầu: “Em yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho anh lo liệu.”
Tô Mạt khẽ cười, “Tuyết Tùng, cám ơn anh rất nhiều. Hiện tại chỉ có anh mới giúp em thôi.”
Nhạc Cận Ninh đã định phải thuộc về cô, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Nhạc Cận Ninh, cô đã xác định là người này.
Ngay từ đầu cô đã tốn rất nhiều công sức mới thành công đóng giả là người cứu mạng Nhạc Cận Ninh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/3310749/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.