Bà nội nắm lấy tay Niệm Ninh và thở rất nhiều lần: “Không sao, khụ khụ… bà hơi bị nghẹn, cháu rót một cốc nước nóng cho bà.”
Niệm Ninh gật đầu nhanh chóng rồi liền cầm chai nước nóng trong góc.
Khi cô cầm nó lên, cô thấy không có nước trong đó. Cô liền nói với bà nội: “Bà ơi, đợi cháu một lát, cháu đi lấy nước nóng”.
Ngay sau khi nói, cô vội vã đi ra ngoài lấy nước Cô vừa bước ra khỏi phòng bệnh và khi đi qua góc cầu thang, cô vô tình nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Nhạc Cận Ninh?
Hôm qua cô đã không nhìn lầm.
Người đàn ông quen thuộc cô nhìn thấy là Nhạc Cận Ninh Chỉ là thế nào anh lại ở đây?
Niệm Ninh thực sự tò mò, vì vậy ngay lập tức, cô nhanh chóng đuổi bước chân của Nhạc Cận Ninh. Khi cô đuổi theo đến cửa thang máy, cửa thang máy đã đóng lại.
Niệm Ninh đứng ở cửa thang máy và nhìn vào các tầng nhảy liên tục trên màn hình bên cạnh. Sau khi con số đi đến mười tám thì dừng lại.
Thang máy không dừng ở nửa chừng, vậy Nhạc Cận Ninh ở tâng 18?
Cô lập tức lên thang máy và ấn tâng mười tám.
Trong thang máy, Niệm Ninh ngập ngừng suy nghĩ, liệu cô có nên đi lên không?
Không biết khi Nhạc Cận Ninh thấy mình, anh có nghĩ rằng mình đang theo dõi anh ta không?
Niệm Ninh do dự, ngay sau đó…
“Ting ting…’ Cửa thang máy mở ra.
Quên đi, chuyện gì đến sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2706373/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.