Người Cận Ninh muốn cưới?
Nhạc Cận Ninh ư? Chẳng lẽ người muốn cưới cô không phải ông Nhạc sao? Từ lúc nào lại biến thành Nhạc Cận Ninh? Là ông Nhạc nói sai ư?
Trong phút chốc, Niệm Ninh khiếp sợ không biết nên phản ứng thế nào.
Cô ngơ ngác chớp chớp mắt, nhìn ông Nhạc một cách khó hiểu. Ông Nhạc thấy dáng vẻ ngu ngơ của cô, vẫn còn mấy phần tính nết trẻ con. Thái độ của ông càng ngày càng mềm mỏng, ôn †ồn nói: ‘Cận Ninh đã muốn cưới cô thì sau này cô và Cận Ninh hãy sống với nhau thật tốt. Tốt nhất là có thể nhanh chóng sinh một thằng bé mập mạp, để cho tôi được bế cháu trai.”
Chờ ông có cháu trai, để xem mấy lão già kia còn có thể ôm cháu trai khoe khoang với ông hay không. Đầu Niệm Ninh bây giờ như bị rỉ sét, đồng thời ngừng hoạt động. Nếu như vừa rồi mới bắt đầu nói thì là nói sai, nhưng bây giờ nói nhiều như vậy, cũng không thể vẫn nói sai chứ?
Chẳng lẽ…
Đúng lúc này…
Bên ngoài đột nhiên truyền đến một loạt tiếng động. Sau đó, chỉ thấy Nhạc Cận Ninh xuất hiện ngay trong tầm mắt của họ, dáng vẻ hơi vội vàng, mái tóc chỉnh tê có dấu hiệu xốc xếch, giống như là vội vàng chạy về.
Ông Nhạc nhìn thấy anh như vậy, ngay lập tức giận không chỗ trút: ‘Chạy nhanh như vậy làm cái gì? Chẳng lẽ ba sẽ bắt nạt con dâu của mình hay sao?”
Nhạc Cận Ninh thở hổn hển một lúc, vẻ mặt bình tĩnh nhìn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2706360/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.