“Bây giờ chắc cô rất đắc ý nhỉ.” Niệm Tâm Như mặc một chiếc váy xanh da trời, mái tóc xoăn cuộn sóng màu nâu nhạt xõa xuống, nhìn xinh tươi lại quyến rũ.
“Tôi không hiểu lời cô có ý gì.” Nghe cô ta nói những điều này không hiểu sao trong lòng Niệm Ninh có chút cảnh giác.
Niệm Tâm Như nhìn dáng vẻ giả vờ giả vịt của Niệm Ninh, thù hận trong lòng càng sâu: “Cô không cần giả vờ, tôi nói cho cô biết Niệm Ninh, chuyện này sẽ không bị lãng quên như thế đâu, thứ tôi muốn tôi chưa bao giờ không chiếm được, tôi có thể cướp được Trần Mẫn thì đương nhiên Nhạc Cận Ninh cũng vậy.
Niệm Ninh bỗng nhiên thấy hơi buồn cười, cô ta muốn chiếm Nhạc Cận Ninh thì tìm Nhạc Cận Ninh đi, chạy tới chỗ mình nói mấy chuyện này làm gì?
“Không hiểu ra sao.” Cô không muốn tiếp tục ở đây lãng phí thời gian với Niệm Tâm Như.
Nếu như không phải vì kéo dài thời gian không đến bệnh viện lấy kết quả kiểm tra cùng Nhạc Cận Ninh, cô cũng sẽ không tới chỗ này.
Niệm Ninh xoay người, lúc đang chuẩn bị rời khỏi, bỗng dưng Niệm Tâm Như kéo cô: “Cô đứng lại, tôi vẫn chưa cho cô đi.”
“Niệm Tâm Như, cô là cái thá gì, sao tôi phải nghe lời cô sắp xếp? Có thời gian như vậy thì lo xong thân mình đi.”
Niệm Ninh trực tiếp lướt qua tay cô ta.
Cô và Niệm Tâm Như không hề có tình chị em gì cả, bây giờ ngay cả quyền giám hộ cũng trong tay mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2706258/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.