“Vợ, em thật tốt.” Nói xong, Nhạc Cận Ninh hôn lên trên trán Niệm Ninh. 
Sau khi ở quán bar chơi được một lúc, Tần Tuyết Tùng lấy lý do anh ta có việc nên đi trước. Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh hình như cũng hơi mệt, không lâu sau, cũng lại đưa cô về thẳng nhà. 
Sáng sớm hôm sau, Nhạc Cận Ninh phải đi đến công ty sớm. Thế nhưng, trong lòng Niệm Ninh cũng không được tốt. Chuyện xảy ra ngày hôm qua, vẫn còn sở sờ ở trước mắt cô.Những gì Tần Tuyết Tùng nói, cô cũng không nhớ rõ.Niệm Ninh càng nghĩ càng nghĩ càng thấy lo lắng, cô phải nghĩ ra cách để tìm hiểu rõ ràng, người đàn ông đêm hôm đó rốt cuộc có phải là Tần Tuyết Tùng hay không. 
Nếu không, trong lòng cô sẽ cảm thấy thấp thỏm không yên tâm.Sáng sớm khi ăn sáng xong, chào chú Vương , Niệm Ninh lập tức đi đến trường học. Tuy nhiên, sau khi xe đưa cô đi rời khỏi. Niệm Ninh xin nghỉ, trực tiếp rời trường học, xoay người đón xe đi đến quán rượu đêm hôm đó.Có thể, từ những ghi chép về những người thuê phòng để tìm ra, người đàn ông đêm hôm đó rốt cuộc là ai, hình dáng chung chung của người đó như thế nào, có thể có người nhớ kỹ. Đêm hôm đó người đó rốt cuộc là ai, đại khái hình dạng thế nào. Khi đi tới quán rượu, Niệm Ninh đi thẳng đến chỗ tiếp tân. 
“Tiểu thư, phiền cô giúp tôi kiểm tra một chút về người mà đã thuê phòng 1306 cách đây một tháng trước?” 
= Cô gái đứng trước quầy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705996/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.