Niệm Ninh lo lắng hỏi: “Anh… Anh đang làm gì vậy?”
Không phải là anh muốn đánh cô chứ? Nhạc Cận Ninh nhìn Niệm Ninh, không nói một lời nào đã hôn lên môi cô.
“Ưm..” Thấy anh như thế, bởi vì lương tâm đang bị cắn rứt, nên Niệm Ninh cũng không phản kháng, mà là vô cùng tích cực đáp trả lại anh. ệ Một lúc lâu sau, Nhạc Cận Ninh mới buông tha cho Niệm Ninh.
Nhìn vào đôi mắt hung ác, nham hiểm kia, Niệm Ninh mềm mại nói: “Em… Có phải em đã làm sai chuyện gì rồi không?”
Không lẽ anh thật sự đã biết về chuyện cô mang thai rôi sao? Nhạc Cận Ninh không trả lời Niệm Ninh, trên gương mặt cương nghị không để lộ ra chút hỉ nộ nào.
Một giây sau, dưới sự lôi kéo mạnh mẽ của người nào đó, nút áo sơ mi không chịu nổi nữa mà phải rụng xuống, khiến khuôn mặt nhỏ của Niệm Ninh căng thẳng.
“Anh bảo em đi theo anh đến công ty giúp anh, em lại bảo hôm nay có tiết học. Nhưng em lại lén chạy tới bệnh viện, em đi bệnh viện tại sao lại không nói cho anh biết? Tại sao phải nói dối anh?” Nhạc Cận Ninh lạnh nhạt hỏi.
Niệm Ninh thật sự không muốn nói dối Nhạc Cận Ninh, nhưng mà nếu như nói thật…Cô lại càng không muốn!
Niệm Ninh thật sự không biết có biện pháp nào ổn thỏa để giải quyết được việc này hay không, cũng không biết nên phải trả lời những câu hỏi của Nhạc Cận Ninh như thế nào.
Thế là, cô hạ quyết tâm, hai tay khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705948/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.