Niệm Ninh đang chuẩn bị cầm cái ly thì đúng lúc này………….
Cô đột nhiên nhìn thấy Lý Tây Tây cười lạnh với cô, sau đó ly sữa trên tay đột nhiên lắc lư, một nửa số sữa đều đổ lên trên người cô.
“A……………. Cô kêu lên sợ hãi theo bản năng.
“Niệm Ninh.“Nhạc Cận Ninh vội vã đi đến bên cạnh Niệm Ninh, đưa tay đẩy Lý Tây Tây bên người cô ra.
Anh thay Niệm Ninh kiểm tra một chút, cũng may ly sữa này là sữa ấm, bằng không quá nửa số sữa này đổ lên người thì không biết biến thành bộ dạng gì nữa.
Sau khi xác định Niệm Ninh không có vấn đề gì, ánh mắt ngoan độc Nhạc Cận Ninh đột nhiên nhìn về phía Lý Tây Tây, ánh mắt giống như báo săn trong rừng đang nhìn con mồi, hơi thở nguy hiểm bao trùm lấy Lý Tây Tây.
“Việc này là sao?” Tổng giám đốc Lý vừa mới cầm hợp đồng quay lại thì nhận ra trong phòng họp có điểm không thích hợp.
“Ba, con không hề cố ý, con vừa mới đưa ly sữa cho cô thư kí Niệm kia nhưng bản thân cô ta cầm không chắc, đem sữa đổ hết lên người, thật sự không phải con cố ý……..” Lý Tây Tây đầu tiên là khiêu khích nhìn Niệm Ninh, sau đó lại uất ức nói.
Lúc nãy nếu nói Niệm Ninh không thích Lý Tây Tây vì ánh mắt cô ta nhìn Nhạc Cận Ninh thì lúc này cô thực sự chán ghét Lý Tây Tây.
Cô không phải là kẻ ngốc, ly sữa vừa rồi không phải cô không nhìn ra là vô tình hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705915/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.