Nếu cô ta không dạy dỗ người phụ nữ này một chút thì sau này ai cũng sẽ nghĩ Lý Tây Tây cô dễ bắt nạt.
Nghĩ vậy, đột nhiên Lý Tây Tây nhanh chóng đi ra phía trước: “Niệm Ninh, cô chết đi!”
Niệm Ninh vừa đi chưa được mấy bước, thì nghe thấy tiếng Lý Tây Tây, lập tức cô cảm giác được trong vài giây, nhưng chờ đến lúc cô phản ứng lại thì đã không kịp rồi.
Lý Tây Tây bước nhanh đuổi kịp Niệm Ninh, sau đó đưa tay đẩy cô thật mạnh.
“A…” Niệm Ninh bất ngờ không kịp chuẩn bị, ngã thẳng vào trong bể bơi: “Cứu… mạng… Cứu mạng…”
Cô không biết bơi! ! !
Chẳng lẽ, hôm nay cô thật sự phải chết đuối trong cái bể bơi này sao?
Thế nhưng cô không cam lòng, cô không muốn xa Nhạc Cận Ninh, cô muốn cùng Nhạc Cận Ninh vĩnh viễn ở bên nhau.
Cô không muốn chết! ! I Cùng lúc đó…
Nhạc Cận Ninh nói chuyện điện thoại xong, quay về nơi vừa rời đi, nhưng lại không thấy tung tích Niệm Ninh đâu, khẽ cau mày, anh tìm một vòng xung quanh, cũng không thấy bóng dáng Niệm Ninh.
Nhưng mà lại tình cờ gặp phải Tần Tuyết Tùng.
“Cận Ninh?”
Vốn dĩ Nhạc Cận Ninh đang vội vàng tìm Niệm Ninh thì nghe thấy có người đang gọi anh, anh nhìn lại, phát hiện Tần Tuyết Tùng vậy mà cũng đang có mặt ở bữa tiệc, anh nghi ngờ hỏi: “Tuyết Tùng, sao cậu lại ở đây?”
“Tới bàn chuyện làm ăn.” Tân Tuyết Tùng hỏi: “Đúng rồi, vừa rồi mình thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705903/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.