Chỉ cần cô tha thứ cho bọn họ, giúp bọn họ nói vài câu, chuyện này có lễ sẽ giải quyết được thôi.
“Hai người vào trước đi.” Niệm Ninh ngồi trên ghế sofa, đang suy nghĩ tiếp theo nên nói gì đã nhìn thấy Nhạc Cận Ninh từ trong phòng ngủ đi ra.
“Một câu rộng lượng không chấp kẻ tiểu nhân mà đã muốn tôi tha cho con gái ông? Tổng giám đốc Lý, ông dù sao cũng là người làm ăn, vụ mua bán thua lỗ như vậy, ông cảm thấy tôi sẽ làm sao?” Còn không đợi Niệm Ninh mở miệng, Nhạc Cận Ninh đã nói trước.
Tổng giám đốc Lý trong giây lát có chút xấu hổ, “Đúng, chuyện ngày hôm qua xác thực là con gái tôi không đúng, tôi đã dạy dõ lại nó rồi, cũng đã đảm bảo, sau này tuyệt đối sẽ không gây rắc rối cho hai người nữa, đặc biệt là cô Niệm, thật sự xin lỗi.”
Thấy dáng vẻ hết sức lo sợ của Tổng giám đốc Lý, chỉ thiếu bước quỳ xuống xin lỗi nữa thôi.
Nhạc Cận Ninh nhìn Lý Tây Tây nấy giờ luôn đứng đằng sau ông Lý, vốn dĩ là một công chúa nhỏ tinh tế, nhưng bây giờ đầu tóc lại rối bù, trên người lôi thôi lếch thếch, trong mắt còn có tia máu đỏ hồng, trên đôi má trắng nốn còn lưu lại vết tát rõ ràng.
Thấy bộ dạng của cô ta như vậy, tổng giám đốc Lý xác thực đã dạy cho cô ta một bài học rồi.
Nhưng mà nhìn điệu bộ đáng thương của Lý Tây Tây như vậy, trong lòng Nhạc Cận Ninh không có chút gợn sóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705571/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.