Niệm Ninh nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng lắc đầu bất lực: “Tôi sẽ không đi nữa đâu, tôi vẫn muốn ở cùng bà nội, sợ bà ở một mình sẽ rất buồn chán.”
Nhạc Cận Ninh miễn cưỡng hỏi, “Thực sự không đi à?”
“Ừm, không đi!” Niệm Ninh gật đầu.
Mặc dù cô ấy cũng muốn ở bên cạnh Nhạc Cận Ninh, cho dù cái gì cũng không cần làm cũng được, nhưng bây giờ cô còn một việc vẫn chưa giải quyết xong,
Thấy sự kiên định của Niệm Ninh, Nhạc Cận Ninh không nói gì nữa, chỉ nhẹ nhàng in một nụ hôn lên trán cô: “Vậy cũng được, em ở lại bệnh viện với bà, buổi tối tan làm tôi sẽ đến bệnh viện đón em.”
Niệm Ninh gật đầu, cô vòng tay qua cổ Nhạc Cận Ninh rồi hôn lên miệng anh như chuồn chuồn khẽ chạm vào nước. Chỉ sau đó, Nhạc Cận Ninh mới buông tay trên eo cô, quay người rồi rời khỏi bệnh viện.
Thấy Nhạc Cận Ninh rời đi, Niệm Ninh thở dài rồi trở vê phòng của bà.
Tuy nhiên, khi cô vừa trở lại phòng bệnh, cô phát hiện bà nội đã ngủ, y tá đang theo dõi cẩn thận.
Thấy bà đã ngủ say, Niệm Ninh cũng không làm phiền bà nghỉ ngơi, cô rời khỏi phòng bệnh, ngồi xuống ghế salon ở hành lang.
Cô không thể không nghĩ về những gì vừa xảy ra trong khoa sản phụ khoa, tại sao bác sĩ lại nói dối giúp cô?
Cô ấy rõ ràng cũng không có qua chào hỏi bác sĩ mà, vậy tại sao cô ấy lại giúp cô che giấu việc mang thai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705522/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.