Nhạc Cận Ninh bỗng dưng cười lạnh một tiếng, trên gương mặt cương nghị tất cả đều là nụ cười tự giêu: “Yêu? 
Em chính là yêu anh như thế ư?” 
Một tay khác của anh cầm lấy những báo cáo chết tiệt này. 
“Không… Không phải như anh nghĩ, thật sự không phải..” Niệm Ninh muốn giải thích. 
Cô thật sự yêu Nhạc Cận Ninh cho nên mới không dám nói thật, cô quá sợ mất đi Nhạc Cận Ninh. 
Nhưng cuối cùng giấy vẫn không gói được lửa, anh vẫn biết chuyện này. 
Nhạc Cận Ninh cầm những báo cáo kia trong tay ném đầy trời. 
Cú ném ấy tựa như dùng hết sức lực toàn thân anh. 
Nhạc Cận Ninh xanh mặt nói: “Trong lòng em phải chăng vần luôn không thể quên Trần Mẫn?” 
Ngoại trừ điểm ấy, anh thật sự không nghĩ ra được lý do nào khác, nếu như Niệm Ninh thật sự yêu anh, vậy tại sao một lòng muốn bỏ đi con trai của họ? 
Nếu như không yêu, vậy thời gian dài như vậy từ đó tới nay, từng chút tình cảm ngọt ngào dịu dàng của bọn họ rốt cuộc là gì? 
Nhạc Cận Ninh anh vấn luôn là một người mạnh mẽ vang dội, xưa nay làm việc không dây dưa dài dòng. 
Nhưng loại cảm giác tình thế khó xử như vầy khiến anh cảm thấy đã muốn phát điên rồi. 
Niệm Ninh rơi nước mắt đầy mặt nói: “Không có, em thật sự không yêu anh ta, từ lúc anh ta bỏ em, khoảnh khắc anh ta quyết định ở bên em gái em, em thật sự đã hoàn toàn tuyệt vọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705479/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.