Không phải cô đã đi phá bỏ đứa con của bọn họ sao?
Mà vào ngày thứ hai anh đi công tác, Niệm Ninh đã tới bệnh viện để làm phẫu thuật phá bỏ cái thai. Sau đó, cô mang theo khuôn mặt tái nhợt trở lại nhà họ Nhạc, đứa bé trong bụng cô, hẳn là đã bị bỏ đi rồi.
Hơn nữa, sau đó anh đã bảo Tiền Thụy đi điều tra, trong hồ sơ của bệnh viện, viết rất rõ ràng rằng cuộc phẫu thuật đã được hoàn thành.
Cho nên, không phải Niệm Ninh hẳn nên…
Nhưng vì sao vừa rồi bác sĩ vẫn nói cô là một người phụ nữ có thai?
“Bác sĩ, ông chắc chắn là cô ấy là phụ nữ có thai sao?” Nhạc Cận Ninh sợ mình nghe lầm, lại truy hỏi một lần nữa.
Vốn là một người đang vô cùng bình tĩnh, bây giờ lại trở nên nôn nóng bất an.
Anh vô cùng muốn biết, rốt cuộc có phải là anh đã nghe lâm hay không.
Bác sĩ rất chắc chắn nói: “Anh Nhạc yên tâm, tất cả các thiết bị ở bệnh viện của chúng tôi, đều là tân tiến nhất cả nước, cho nên chuyện này sẽ không bị chẩn đoán sai. Cô Niệm thực sự là một người phụ nữ mang thai.”
Nhạc Cận Ninh đương nhiên biết, bác sĩ không thể nào chẩn bệnh sai được.
Cho nên, Niệm Ninh thật sự là đang mang thail Cô không phá bỏ đi đứa con của _ bọn họi Nhạc Cận Ninh bỗng nhiên có cảm giác như đang ngồi trên cáp treo, cùng lắm thì chỉ trong bốn mươi tám giờ ngắn ngủi, anh đã được thể nghiệm cảm giác như thế nào là vừa từ thiên đường rớt xuống địa ngục, lại từ địa ngục quay trở lại thiên đường.
Anh tỏ vẻ ngoan ngoãn gật đầu nói: “Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ.”
Anh hồi tưởng lại hai ngày này, anh chẳng những không chăm sóc cẩn thận cho Niệm Ninh, ngược lại còn để cô mắc bệnh dẫn đến hôn mê. Anh thật sự không thể tin được, thế mà anh lại có thể làm ra những chuyện ngu xuẩn như vậy.
“Đúng rồi, phụ nữ mang thai đều giống nhau, ba tháng đầu là nguy hiểm nhất. Hiện tại tình trạng cơ thể của cô Niệm cũng không khá lắm, nếu sau này không được cải thiện tốt hơn, thì sẽ phải đứng trước nguy cơ sinh non. Cho nên anh Nhạc, anh nên chuẩn bị tâm lý trước thì tốt hơn.” Bác sĩ lại dặn dò thêm một câu.
“Sinh non?” Nhạc Cận Ninh cau mày hỏi. : Bác sĩ nói đúng sự thật với anh: “Đúng vậy, có điều là anh không cần lo lắng quá. Chỉ cần sau này bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, đồng thời đừng để cho cô ấy đi ngủ quá muộn, làm việc và nghỉ ngơi có quy luật, cũng như không phải nhận kích thích gì quá lớn, thì sẽ không có vấn đề gì cả.”
Nhạc Cận Ninh gật nhẹ đầu. Anh sợ mình sẽ quên, nên nhờ bác sĩ liệt kê | những điều cần chú ý ra. Anh đọc đi cho Niệm Ninh, ngược lại còn để cô mắc bệnh dẫn đến hôn mê. Anh thật sự không thể tin được, thế mà anh lại có thể làm ra những chuyện ngu xuẩn như vậy.
“Đúng rồi, phụ nữ mang thai đều giống nhau, ba tháng đầu là nguy hiểm nhất. Hiện tại tình trạng cơ thể của cô Niệm cũng không khá lắm, nếu sau này không được cải thiện tốt hơn, thì sẽ phải đứng trước nguy cơ sinh non. Cho nên anh Nhạc, anh nên chuẩn bị tâm lý trước thì tốt hơn.” Bác sĩ lại dặn dò thêm một câu.
“Sinh non?” Nhạc Cận Ninh cau mày hỏi.
Bác sĩ nói đúng sự thật với anh: “Đúng vậy, có điều là anh không cần lo lắng quá. Chỉ cần sau này bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, đồng thời đừng để cho cô ấy đi ngủ quá muộn, làm việc và nghỉ ngơi có quy luật, cũng như không phải nhận kích thích gì quá lớn, thì sẽ không có vấn đề gì cả.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]