“Tôi hiểu rồi.” Tiền Thụy gật đầu trong giây lát, đồng thời âm thầm tự hỏi, phải tìm mấy người giúp đỡ đi khiêng sách mới được, nếu không thì chỉ một mình anh ta, chắc chắn không thể giải quyết nhiều sách như vậy được.
Nhạc Cận Ninh cuối cùng cũng dặn dò xong những chuyện cần thiết, anh lại một lần nữa cẩn thận trở vào lại phòng bệnh của Niệm Ninh. : Tiền Thụy trông thấy dáng vẻ thận trọng của Giám đốc nhà mình, chợt nhớ tới một câu chuyện từng được nghe kể.
Người ta nói, trí thông minh của người phụ nữ trong tình yêu chỉ bằng không. Nhưng mà bây giờ xem ra, trí thông minh của người vừa trở thành ba của một đứa trẻ cũng bằng không.
Tiên Thụy thở dài một hơi, không thể tiếp tục kéo dài thời gian được nữa. Anh ta lập tức quay người chạy thẳng tới hiệu sách lớn nhất của thành phố Thiên Tân, chỉ mong anh ta có thể mua được toàn bộ số sách báo mà tổng giám đốc yêu cầu.
Nhạc Cận Ninh vừa trở lại phòng bệnh không lâu, thì thấy Niệm Ninh còn đang trong giấc ngủ, rất không yên lòng nhíu mày.
“Niệm Ninh, em tỉnh lại đi.” Nhạc Cận Ninh nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của Niệm Ninh, dường như là mơ thấy ác mộng, cho nên muốn thử kêu cô tỉnh dậy.
Trong lúc mơ mơ màng màng, Niệm Ninh dường như đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc đang không ngừng gọi tên cô.
Cái giọng nói kia, hình như là Nhạc Cận Ninh!
Niệm Ninh định mở miệng ra nói chuyện, nhưng miệng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705465/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.