“Thôi bỏ đi, anh mau chóng ăn đi, em cũng đói sắp ngất rồi đây.” Nói xong, Niệm Ninh cầm đũa lên, chuẩn bị ăn một bữa no nê, chỉ có điều vừa ăn được mấy miếng, lại nghĩ tới chuyện gì đó: “Đúng rồi, ngày mai là cuối tuần, anh có việc gì không?” 
Nhạc Cận Ninh có chút nghi ngờ: “Ngày mai?” 
Niệm Ninh gật đầu, hỏi: “Có phải anh bận chuyện gì khác không?” 
Nhạc Cận Ninh nhớ lại, hình như đúng là có chút chuyện, anh nói thật: “Ngày mai anh phải tới công ty con kiểm tra, em có chuyện gì sao?” 
Niệm Ninh lắc đầu: “Thật ra không phải chuyện gì lớn, chỉ là đám cưới, em muốn mời bà cùng tham gia, nhưng không may, ngày chúng ta tổ chức đám cưới, y tá chăm sóc bà có việc nên xin nghỉ. Bệnh của bà tuy đã ổn định rồi, nhưng vấn chưa khỏe hoàn toàn, lúc đám cưới chắc chắn em sế không chăm sóc được bà, vì vậy em hơi lo lắng, vậy nên muốn anh nghĩ cách cùng em.” 
Nhạc Cận Ninh nghĩ một lúc, nói: “Chuyện của bà đúng là anh suy nghĩ không chu đáo, có điều tìm một y tá khác, chắc là cũng không vấn đề gì.” 
Niệm Ninh lắc đầu, không yên tâm nói: “Cách của anh em đã nghĩ tới rồi, tìm một y tá khác, có đáng tin tưởng không thì chưa cần nói tới, bà có rất nhiều thói quen, người khác lại không biết, trước kia em không thể chăm sóc bà, bây giờ có đủ năng lực rồi, em không muốn lo chuyện của bà qua loa như vậy.” 
Nhạc Cận Ninh có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705241/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.