“Cháu nói không sai, Niệm Ninh, cháu nói cho bà biết rốt cục chuyện này là thế nào? Sao Nhạc Cận Ninh lại để một mình cháu trong đám cưới còn mình thì chạy ra ngoài?” Hai tay bà nội năm chặt Niệm Ninh, vô cùng lo lăng cho cháu gái mình. 
“Bà yên tâm đi, chuyện hôm nay cháu đã hỏi Nhạc Cận Ninh rồi, thật ra… thật ra cũng không có chuyện gì.” 
Đại não của Niệm Ninh đang nhanh chóng xoay tròn, cô nghĩ cách làm thế nào để ứng phó với bà nội. 
Cô không muốn khiến bà nội lo lắng về mình, cho nên chuyện Nhạc Cận Ninh và Tô Mạt chắc chắn không thể kể cho bà nội được. 
Mặc dù hiện tại bệnh tình của bà nội có chuyển biến tốt đẹp, nhưng vẫn không thể chịu được kích thích. 
Nếu nói ra thì không tốt đối với bệnh tình của bà nội. 
“Thật sự không có chuyện gì à? Niệm Ninh, cháu tuyệt đối không nên lừa gạt bà nội, nếu không bà nội sẽ càng lo lắng hơn, cháu nói với bà nội một chút xem, rốt cục chuyện hôm nay là thế nào?” Bà nội nhìn ra Niệm Ninh đang qua loa ứng phó với mình nên lập tức nói. 
Niệm Ninh thấy bà nội tinh ý như vậy, cũng không phải là dê lừa gạt, cô ấp úng một hồi lâu, cuối cùng càng nghĩ thì thấy vẫn nên lấy chuyện công ty Nhạc Cận Ninh có việc ra làm cái cớ, có thể sẽ khiến bà nội tin là thật. 
“Chính là hôm nay đột nhiên Nhạc Cận Ninh nhận được điện thoại từ công ty gọi tới, công ty 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705203/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.