🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhạc Cận Ninh cũng không có gì mà to tát hết, không có Nhạc Cận Ninh, một mình cô cũng có thể tiếp tục sống, hơn nữa còn sống rất tốt.



Hoặc có lẽ, không lâu sau, cô sẽ hoàn toàn quên đi Nhạc Cận Ninh, cuộc sống của cô sau này sẽ không còn ai tên là Nhạc Cận Ninh nữa.



Niệm Ninh tắm rửa qua loa, thay bộ quần áo sạch sẽ, tiếp tục bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.



“Cộc cộc cộc!” Tiếng gõ cửa phòng vang lên Bên ngoài truyền tới giọng nói của chú Vương: “Cô chủ, bữa sáng đã làm xong rồi, cô có muốn xuống ăn một chút không?”



Niệm Ninh nghe thấy tiếng của chú Vương, đi tới mở cửa: “Tôi không ăn đâu, chú Vương, tôi chuẩn bị đi rồi, bữa sáng này tôi không ăn nữa.”



Nói xong, cô cầm hành lý của mình lên, chuẩn bị xuống nhà.



“Đi? Mợ chủ… mợ chuẩn bị đi đâu chứ?” Chú Vương hơi kinh ngạc, bây giờ cậu chủ không ở nhà, chú là một quản gia, cũng không có tư cách để giữ cô ở lại.



“Đối với Nhạc Cận Ninh cháu chỉ là một thế thân thôi, ở lại cũng không có ý nghĩa gì nữa rồi.”



“Mợ chủ, mợ đừng có hiểu lầm, cậu chủ không phải là người như vậy.” Chú Vương cố gắng hết sức giải thích cho Nhạc Cận Ninh.



Nhưng, Niệm Ninh vẫn lắc đầu: “Không sao, dù sao anh ấy có là người như vậy thì cũng không quan trọng nữa rồi, chú Vương, khoảng thời gian này, cảm ơn sự chăm sóc của chú.”



Chú Vương lập tức nói: “Mợ chủ,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705169/chuong-429.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.