Niệm Ninh đột nhiên gọi chú Vương lại: ‘Chú Vương, chờ tôi chút.”
Chú Vương quay lại đầu lại hỏi: ‘Mợ chủ có gì phân phó sao?”
Niệm Ninh lắc đầu, suy nghĩ một chút rồi mới nói: “Tôi chỉ muốn hỏi chú, Nhạc Cận Ninh có ở dưới lầu không?”
Cô bây giờ vẫn chưa muốn gặp Nhạc Cận Ninh, cảm giác bị người khác bỏ rơi, cô đã trải qua một lần rồi sẽ không bao giờ quên được, hiện tại cô không muốn nhìn thấy Nhạc Cận Ninh, đối với cô mà nói, đó cũng là một cách tự bảo vệ bản thân.
Dù sao thì sớm muộn gì cô cũng sẽ phải rời đi, bằng không hiện tại nên tập thích ứng với cuộc sống không có anh, nếu như sau này cô thật sự phải rời đi thì có thể sẽ bớt đau hơn chút.
Chú Vương lập tức trả lời: “Vừa rồi, trợ lý Tiền đã gọi điện cho cậu chủ, nói công ty có chuyện bảo cậu ấy đi xử lý, sau đó cậu chủ đã rời đi rồi.”
Nhạc Cận Ninh không có ở nhà sao?
Niệm Ninh gật đầu nói: “Được rồi, tôi hiểu rồi.”
Nhạc Cận Ninh không ở trong biệt thự sẽ khiến cô càng đỡ khó xử.
Niệm Ninh không muốn ông Nhạc đợi lâu nên vội vàng đi xuống, cô bước tới sô pha, nhận điện thoại, kính cẩn nói: “Alo, ba, con nghe nói ba đang tìm con.”
Giọng điệu ông Nhạc đanh thép nói: “Thật ra ba tìm con không phải vì chuyện gì khác, chuyện của Cận Ninh ba đều đã biết hết rồi. Niệm Ninh, con đừng lo lắng, ba sẽ không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705148/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.