Cửa am Long Ngâm thành Long An có ông thầy xem chữ đoán mệnh cho ngườirất nổi tiếng. Nơi ông ngồi coi bói, phía trên che sơ một tấm vải, phíadưới .đề một chiếc bàn nhỏ có dán mảnh giấy đề hàng chữ Thành đô TạNhuận Phu, xúc cơ trắc tự.
Hôm ấy Vua Cao Tông và Tần Cối cảitrang đi vi hành, dạo khắp Lâm An để giải buồn. Đến trước am Long Ngâm,thấy nơi đây, thiên hạ xúm xít đông đảo, vua và Thừa tướng không biếtviệc chi cũng vội chen vào xem cho biết.
Cao Tông đứng xem Tạ Thạch coi bói, rồi nói:
- Tiên sinh hãy chiết giùm cho tôi một chữ xem nào.
Tạ Thạch nói:
- Được, ông hãy viết ra một chữ gì cũng được, để tôi bàn cho.
Cao Tông liền cầm bút viết ra một chữ "xuân'' rồi trao cho Tạ Thạch. Tạ Thạch cầm xem rồi cất tiếng khen:
- Chữ "xuân" tốt lắm vì người ta thường nói mùa xuân đứng đầu của mộtnăm, cứ theo chữ "xuân'' này mà bàn chắc chắn các hạ không phải là bậctầm thường, huống chi trong bốn mùa tám tiết, muôn vật đều nhờ.
Rồi Tạ Thạch lại hỏi Cao Tông:
- Chẳng hay các hạ muốn hỏi việc chi?
Cao Tông đáp:
- Tôi muốn tiên sinh bàn về việc chung thân.
Tạ Thạch cười ha hả đáp:
- Tốt lắm, tốt lắm. Về phương diện phú quí kể sao cho xiết, ngặt một nỗibị chữ Tần đè nặng lắm, nó làm cho mặt trời không sáng được, vì vậy nếucó người nào họ Tần thì chẳng nên gần gũi họ, có ngày bị hại đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-phi-dien-nghia/2712787/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.