Trên đường đến đạisảnh, Nhạc Cam Đường suy đi tính lại. Tên Phòng Uy Dịch đó tiếp cậnmình, là có ý đồ gì? Không cần biết phúc hay là họa, tốt nhất vẫn nêncật lực tránh xa hắn.
Gia nhân đang quét sân thấy nhị tiểu thưtới, bèn châm đèn nến trên lối đi cho nàng. Dù đã có đèn lồng của TĩnhXu, nhưng có thêm ánh nến cũng thấy ấm áp sáng sủa hẳn.
Nhạc Cam Đường hỏi một người hầu.
”Cha ta đã về chưa?”
”Thưa nhị tiểu thư, lão gia đã về rồi, đang cùng phu nhân ở đại sảnh. Tiểuthư đã đói chưa? Một lát nữa thiện phòng bưng món lên.”
Nhạc CamĐường “ừ” nhẹ một cái, sau đó đi vào trong đại sảnh, liền thấy phụ thâncùng mẫu thân đang ngồi trên ghế chính. Không khí có phần cổ quái, màsắc mặt Nhạc phu nhân không lấy làm vui, nhìn thấy Nhạc Cam Đường cũngkhông thèm nói gì. Nhạc lão gia thấy ái nữ, liền hiền hòa gọi.
”Phất Nhi, mau đến ngồi cạnh phụ thân.”
Phất Nhi là nhũ danh của Nhạc Cam Đường, cả hai cái tên đều lấy từ bài Cam đường của Kinh thi.
”Tế phất cam đường
Vật tiễn vật phạt.
Thiệu Bá sở bạt.” (*)
Nhạc Bách nói ông hâm mộ Thiệu Bá, lại cũng vô cùng yêu thích cây cam đường, năm đó đứng dưới trong vườn đỗ lê nhà mẹ đẻ Nhạc phu nhân lại gặp đượcmột cây cam đường, cảm thán đọc bài thơ này, thành duyên với Nhạc phunhân bây giờ.
Nhạc Cam Đường ngoan ngoãn đến bên cạnh phụ thân ngồi xuống, lại nũng nịu kéo lấy tay áo người, ngọt ngào hỏi.
”Phụ thân, hôm nay người đi đâu về muộn? Ta và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-gia-dich-nu-liet-nu-so-trien-lang/10385/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.